Chương trình truyền thông để phòng, chống buôn người – Bài 6

Mạch Sống, ngày 28 tháng 10, 2022

http://machsongmedia.com

Việt Nam Thời Báo hợp tác với chương trình CAMSA (Liên Minh Bài Trừ Nô Lệ Mới ở Á Châu) của BPSOS nhằm cung cấp thông tin về phòng, chống buôn người cho người dân trong nước. Họ sẽ biết cách đề phòng để không trở thành nạn nhân, và nếu là nạn nhân thì biết cách cầu cứu đúng nơi, đúng cách.

Trước hết, chúng tôi phổ biến thành nhiều kỳ bản báo cáo mà qua đó Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ xếp Việt Nam vào Hạng 3. Mỗi kỳ chỉ vừa đủ để in ra không quá 2 trang giấy nhằm dễ phổ biến. Kèm đây là bài thứ 6. Chúng tôi kêu gọi các cá nhân, nhóm và cộng đồng người Việt ở trong và ngoài nước giúp phát tán.

Bài 6 trong loạt bài về phòng, chống buôn người

 (Loạt bài về phòng, chống buôn người này là sản phẩm của sự hợp tác giữa Việt Nam Thời Báo và Liên Minh Bài Trừ Nô Lệ Mới ở Á Châu (Coalition to Abolish Modern-day Slavery in Asia, CAMSA), một chương trình của tổ chức BPSOS.)

Tiêu chí thứ 3 mà Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ dùng để xếp hạng một quốc gia trong bản phúc trình hàng năm về nạn buôn người là các nỗ lực phòng ngừa. Phòng ngừa đóng góp cho giải pháp dài lâu khi ngày càng giảm đi số người trở thành nạn nhân.

Các biện pháp phòng ngừa tiêu chuẩn bao gồm: cải tổ luật pháp để loại trừ các yếu tố dễ bị khai thác bởi thủ phạm, tăng ý thức đề phòng của mọi thành phần trong xã hội, huy động các cơ quan chức năng hữu quan vào cuộc. Chẳng hạn

, điều khoản đóng tiền ký quỹ, thường được gọi tắt là tiền “chống trốn”, trong Luật Người Lao Động Việt Nam Đi Làm Việc ở Nước Ngoài Theo Hợp Đồng (điều 25) cần được huỷ bỏ. Vì sợ mất tiền ký quỹ lên đến nhiều chục triệu Mỹ kim, nhiều nạn nhân đã không dám bỏ trốn khỏi tình trạng bị bóc lột như nô lệ.

Ngoài ra, cũng theo bản phúc trình của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ, các thủ phạm buôn người trong chương trình xuất khẩu lao động của nhà nước có nhiều chiêu trò để thu phí bất hợp pháp hoặc trói buộc người lao động. Trong số các nạn nhân bị buôn sang Ả Rập Xê Út, các công ty xuất khẩu lao động thường dùng quỹ hỗ trợ do Bộ Lao Động Thương Binh Xã Hội cấp để khuyến dụ nạn nhân vào tròng. Ai bỏ ý định xuất khẩu lao động bị ép phải trả lại khoản tiền hỗ trợ này và các chi phí mà công ty bày vẽ ra. Do bị mắc nợ, nhiều người phải nhắm mắt đưa chân để trở thành nạn nhân buôn người.

Bản phúc trình của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ nhận định rằng nhà nước Việt Nam công bố nhiều sáng kiến về phòng ngừa nhưng không cung cấp thông tin về việc thực hiện bất kỳ sáng kiến nào.

******

Báo Cáo Buôn Người 2022 (tiếp theo)

PHÒNG NGỪA

Chính phủ tăng cường nỗ lực ngăn chặn nạn buôn người. Một ban chỉ đạo do một phó thủ tướng làm chủ tịch, với bộ trưởng và thứ trưởng bộ công an làm phó chủ tịch, tiếp tục chỉ đạo các nỗ lực chống buôn người của Việt Nam. Chính phủ đã duy trì kế hoạch hành động quốc gia chống buôn người giai đoạn 2021-2025.

Ngân sách năm 2021 của chính phủ dành cho phòng chống buôn người là 17 tỷ đồng (746.760 đô la), tăng so với ngân sách năm 2020 là 15,44 tỷ đồng (678.100 đô la). Các nhà chức trách không báo cáo ngân sách cấp tỉnh riêng lẻ được phân bổ ít hơn số tiền này (so với 9,8 tỷ đồng, tương đương 430.490 đô la cho mỗi tỉnh vào năm 2020).

Chính quyền trung ương, cùng với các tỉnh và thành phố, tiếp tục tổ chức nhiều chiến dịch nâng cao nhận thức cộng đồng về chống buôn người quy mô lớn, nhiều chiến dịch với sự hỗ trợ tài chính và kỹ thuật từ các tổ chức quốc tế và chính phủ nước ngoài. Bộ LĐTBXH, phối hợp với các bộ khác của chính phủ, các tổ chức quốc tế và các tổ chức phi chính phủ, đã tổ chức các chiến dịch nâng cao nhận thức cộng đồng để quảng bá đường dây nóng của mình.

Chính phủ không công bố bất kỳ thông tin nào về việc thực hiện Kế hoạch hành động quốc gia, nhưng vẫn tiếp tục theo dõi và đánh giá tiến độ của chính mình so với kế hoạch thông qua các báo cáo nội bộ hàng tuần, hàng tháng và nửa năm.

Vào năm 2021, chính phủ đã làm việc với một tổ chức quốc tế để thông qua luật cấp dưới quy định một số sửa đổi cho Luật 69 cấm thu một số phí môi giới và phí dịch vụ đối với người lao động Việt Nam ở nước ngoài, đồng thời mở rộng các biện pháp bảo vệ, bao gồm cả quyền của người lao động được đơn phương chấm dứt hợp đồng. Đáng chú ý, điều này bao gồm việc loại bỏ phí dịch vụ mà những người Việt Nam tham gia Chương trình đào tạo thực tập sinh kỹ thuật của Nhật Bản (Technical Intern Training Program, TITP) từng phải trả, trong đó phí và hoa hồng trước đây đã khiến hàng nghìn lao động Việt Nam có nguy cơ bị ép buộc lao động cưỡng bức vì nợ.

Nỗ lực sửa đổi luật này cũng vạch ra các biện pháp bảo vệ mới cho người đi biển, các biện pháp phòng ngừa trên tàu đánh cá và việc bố trí nhân viên hỗ trợ bắt buộc tại các quốc gia dùng nhiều người lao động đến từ Việt Nam, cùng những cải tiến khác.

Một nghị định khác quy định các khoản phí bổ sung là hình phạt đối với các pháp nhân quảng cáo sai sự thật hoặc có hành vi tuyển dụng lừa đảo để thu hút người lao động nhằm mục đích bóc lột hoặc cưỡng bức lao động; không tiến hành đào tạo trước khi khởi hành hoặc không bồi thường thiệt hại cho người lao động; và thu phí bất hợp pháp từ người lao động. Nhà chức trách đã không cung cấp thông tin về việc thực hiện bất kỳ sáng kiến ​​nào trong số này.

Các quy định tuyển dụng lao động cá nhân của một số quốc gia điểm đến đôi khi mâu thuẫn với những cải cách này; ví dụ, Nhật Bản đã thông qua một quy định vào năm 2021 khẳng định rằng người lao động Việt Nam vẫn phải trả phí dịch vụ (cho công ty tuyển dụng ở Việt Nam) để tham gia các chương trình lao động tại đó. Các công ty tuyển dụng lao động Việt Nam — đặc biệt là các công ty liên kết với các doanh nghiệp nhà nước — và các công ty môi giới không có giấy phép được cho là tiếp tục thu từ một số lao động tìm việc làm ở nước ngoài phí cao hơn luật cho phép, khiến nhiều người mắc nợ, điều mà những kẻ buôn người có thể lợi dụng để bóc lột họ.

 

(Còn tiếp)

Viết một bình luận